Thơ Sa Huỳnh (Berlin): TÂM SỰ CÔ GÁI HÁI HOA

Thứ bảy - 14/05/2016 10:58
Được bình yên từng ngày, từng tháng
Được vui chơi thong thả cuộc đời mình
Bên bờ nước xanh, em hái cánh hoa xinh
Tặng người anh, em gặp rất tình cờ:::
M.N bên những cành đào (Nguồn ảnh: Sa Huỳnh)
M.N bên những cành đào (Nguồn ảnh: Sa Huỳnh)

TÂM SỰ CÔ GÁI HÁI HOA
                   (Viết cho M.N.)

Em với hái nụ hoa bên hồ nước
Tặng người anh, em gặp rất tình cờ
Hương vị cà-phê buổi đầu gặp gỡ
Bên góc hội trường... văng vẳng tiếng thơ ca

Người đồng hương, tiếng nói cười không lạ
Kể chuyện quê nhà, đời sống, cảm thông nhau
Gió đồng quê thơm hương bưởi, hương cau
Mưa nhớ nắng trên dòng sông tuổi nhỏ

Em tâm sự: nhọc nhằn, đời gian khó
Bươn chải một mình, nuôi những con thơ
Chồng rời đi xa, em sống bơ vơ
Lo từng bữa cơm, chạy từng buổi chợ

Có nhiều lúc lòng em lo sợ
Con đói rồi em ngủ giấc sao yên?
Bao lo toan, phiền muộn, bạc, tiền
Một thân sớm khuya ra vào thui thủi

Giọt nước mắt cuốn theo buồn tủi
Gượng cười lên mong che lấp nghẹn ngào
Từng đêm trường nghe gió đến xôn xao
Em cứ ngỡ chồng em về trở lại

Cứ sống mãi tháng ngày tê tái
Từng ngày qua, vất vả nuôi con
Từng đêm qua, trăng khuyết rồi tròn
Thân em cũng rã rời sương với gió

Đôi vai mỏi, dung nhan vàng võ
Em đâu còn hương sắc của ngày xưa
Những thuở chồng còn đón, còn đưa
Còn ôm ấp và hẹn thề non biển

Ngày chồng đi, em không hay để tiễn
Buổi lên đường trong kín đáo, vội vàng
Bỏ em bao ngày hụt hẫng hoang mang
Lòng cố nén đừng lệ nhòa gối chiếc

Rồi hôm nay chia tay, em không hối tiếc
Một cuộc tình đã có cũng bằng không
Một cuộc tình em chẳng dám ước mong
Vì em sống mà hồn như đã chết

Gặp lại nhau trên đất người... nhưng tình đã hết
Em thảnh thơi sống lại cuộc đời mình
Em vào lại đời, dù phai nét môi xinh
Dù tóc đã bạc đi màu sương gió

Nhưng hoa thắm vẫn reo vui ngoài ngõ
Và Trời cao vẫn dõi bước em đi
Nếu hỏi em đang mơ ước chuyện gì?
Em sẽ bảo mong một đời thanh thản

Được bình yên từng ngày, từng tháng
Được vui chơi thong thả cuộc đời mình
Bên bờ nước xanh, em hái cánh hoa xinh
Tặng người anh, em gặp rất tình cờ

Vì chuyện lòng em: anh dùm kết thành thơ
Xâu từng chuỗi lệ rơi thành kỷ niệm
Băng vết thương lòng giữa làn mây dịu tím
Thả đau buồn vào suối chở yêu thương

Em là Kiều xưa, nay đã thoát đoạn trường
Không còn khóc bên cung đàn sầu não
Em bây giờ: cánh chim rời giông bão
Ca hát vui cùng hoa thắm, trời xanh

Nụ hoa này em hái tặng người anh...

Sa Huỳnh (Berlin) - 13.05.2016

Tổng số điểm của bài viết là: 81 trong 17 đánh giá

Xếp hạng: 4.8 - 17 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Cảm nhận mới nhất
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây