Thơ Kiều An Giang (Berlin): LÊN ĐỈNH

Thứ tư - 17/05/2017 02:16
LTS: Mời các bạn cùng "lên đỉnh" với Kiều An Giang qua bài thơ dưới đây do BTC "Hội tụ thơ Việt ở Đức lần thứ 2" gửi đến NguoiViet.de.
Tác giả đang ngước nhìn... lên đỉnh. Ảnh: NVCC
Tác giả đang ngước nhìn... lên đỉnh. Ảnh: NVCC

LÊN ĐỈNH
(Viết tặng những đỉnh cao)

Dìu nhau lên đỉnh ta thấy gì ngoài gió 
Ngoài trời xanh. Và bão tố. Phong ba 
Trên cao vọng núi vừa rơi xuống đáy 
Để bóng ai trong ấy, vỡ òa...

Lên đỉnh mệt nhoài ai muốn kéo ta không 
Cho ta phút cuồng say trên đỉnh dốc 
Khi ta đứng giữa bao la lồng lộng 
Còn mơ khi tập tễnh dưới chân đèo

Đã xong rồi chinh phục một đỉnh cao 
Chỉ còn lại thờ ơ và chán ngán 
Tay nắm lấy bàn tay mình lạnh ngắt 
Lòng hỏi lòng 
Người có xót ta không?

Đỉnh vẫn chờ chinh phục những đêm hoang 
Ta tiếc lắm thân tàn và lực kiệt 
Đêm trùng thê ái ân như vương miện 
Trao xong rồi thân xác cũng tan hoang

Lên đỉnh đi em
Đêm xuân lửa vẫn tràn 
Xin thoát xác đẩy người lên chót đỉnh 
Chỉ van người trên đỉnh chờ hoan lạc 
Khép môi hồng kẻo ta gọi nhầm tên.

Berlin, 04.2017

Tác giả bài viết: Kiều An Giang

Tổng số điểm của bài viết là: 27 trong 17 đánh giá

Xếp hạng: 1.6 - 17 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

  • Nhung Lê

    Nghe chị tả cảnh lên đỉnh cũng mệt nhỉ, nhưng mà lại thấy ham... Ông xã em đọc xong bảo em cứ... thử, không được thì đi vòng leo xuống, có sao đâu. À mà trên ấy có gì mà các chị em lại khoái lên thế chị? Em chưa lên lần nào nên chả biết, chỉ biết là Thơ chị quá hay. Cảm ơn chị và báo NguoiViet.de đã đăng một bài thơ xuất sắc. Hy vọng được gặp chị tại hội Thơ.

      Nhung Lê   17/05/2017 04:23

Theo dòng sự kiện

Xem tiếp...

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Cảm nhận mới nhất
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây