NỖI NIỀM KINH TẾ ĐẶC KHU
Ba nơi kinh tế đặc khu
Ba vùng "chiến lược" sương mù có hay?
Đặc khu kinh tế nơi đây
Hy vọng đất nước đổi thay phen này
Thu hút đầu tư nước ngoài
Giúp cho đất nước dựng xây mạnh giàu
Luật định - Cơ chế hàng đầu!
Định sao chặt chẽ, bắc cầu, leo thang...
Mở ra lịch sử sang trang
Làm ăn buôn bán ngang hàng Á châu
Thi nhau, dân cũng làm giàu
Nhưng hãy thận trọng - đất màu mỡ thay!?
uan tham chúng lại ra tay
Buôn rẻ, bán đắt cho đầy túi tham
Nhóm lợi ích, lại gian ngoan
Mưu toan vơ vét của dân, của chùa
Các quan rồi lại vào Lò
Xếp hàng rồng rắn, nhỏ to chui đầy
Đặc khu kinh tế nơi đây
Nếu không thận trọng, có ngày tan hoang...!
Mối lo bọn chúng bò sang
Lập khu Chiến địa, ngụy trang mắt mình!
Quốc hội, chắc sẽ thông minh
Lo sao cho được an ninh quốc phòng!
Mối lo to lớn cộng đồng
Chớ tin hữu nghị viển vông - mơ màng
Nói một nẻo, làm một đàng
Tham vọng bành trướng hàng ngàn đời xưa
Nay con cháu họ kế thừa
Hải quân tăng mạnh, làm mưa biển mình
Chắc hẳn bè lũ đáng khinh
Dòng máu bành trướng, thế tình tăng lên
Cảnh tỉnh cao độ chớ quên!
"Trao trứng cho ác" chớ nên húc vào
Lịch sử minh chứng ra sao...???
Biên giới, hải đảo chỗ nào cũng xâm
Quốc hội đại diện của DÂN
Diên Hồng đại hội - quyết tâm - kết đoàn!
Bao năm chiến đấu gian nan
Cùng nhau giữ vững Việt Nam hòa bình!
Độc lập, tự chủ, văn minh
Lệ thuộc phương bắc, nước mình chớ theo!
Dân ta tuy mới thoát nghèo
Tinh thần quả cảm vẫn theo Vua Hùng
Ta là con Lạc, cháu Hồng
Lệ thuộc, nhục nhã dân không chịu mà...
Nay mai các quan ra ma!
Để lại con cháu nước nhà sao đây...?
Berlin 6.6.2018
Bùi Quý Long
Tôi biết anh Bùi Quí Long từ lâu, và mến mộ anh bởi sự điềm đạm lịch thiệp, nhưng thú thật, mãi cho đến hôm nay tôi mới đọc được một bài thơ của anh về nỗi niềm đau thương của đất nước. Chắc hẳn cái họa xâm lăng từ giặc Tàu đang hiển hiện rành rành ở cuối chân trời, cộng với sự vô tâm đến độ tàn ác của đám quan tham, sự ngu hèn của đám nghị gật nơi Hội trường Diên Hồng, cùng với sự độc đoán của một thể chế toàn trị, đã làm trào dâng trong lòng anh bao niềm cảm xúc thương dân, thương nước, khiến anh phải đau đớn thốt lên bằng những câu thơ hờn oán chứa đầy tuyệt vọng: „Ta là con Lạc, cháu Hồng - Lệ thuộc, nhục nhã dân không chịu mà... - Nay mai các quan ra ma! - Để lại con cháu nước nhà sao đây...?“. - Ừ anh Bùi Quí Long nhỉ, nước nhà rồi sẽ sao đây? Tại sao Việt Kiều chúng ta không có nổi một cuộc biểu tình ở Berlin hay đâu đó trên nước Đức, hay một thỉnh nguyện thư, để nói lên tâm tư và nguyện vọng của chúng mình anh nhỉ? Các Hội đoàn to nhỏ đâu rồi? Các nhân sĩ và trí thức cùng các phóng viên nhà báo đâu hết rồi? Và Liên Hiệp Người Việt đâu rồi? Ngày 15.06.2018 là ngày các nghị viên „bấm nút bán nước“ đang cận kề. Sau đó chúng ta không còn cơ hội. - Cảm ơn anh và báo NguoiViet.de - Sa Huỳnh – Berlin, 08.06.2018.